Trên tay Deebot T8 AIVI: lau nhà bằng máy rung, tự né cáp sạc và phân vật nuôi dưới đất. Những chức năng hút bụi, lau nhà, định vị trong nhà, scan bản đồ, thiết lập vùng không đi vào… thì Deebot T8 AIVI cũng y như mọi con robot hút bụi hiện đại. Cái đáng chú ý của nó nằm Lực hút 4200PA, thời lượng pin cho phép hút liên tục 300m2. Lau rung giúp lau nhà sạch hơn Dung tích hộp nước 350ml cho đủ cho 2 lần lau 300m2 Phân chia 4 bản đồ 3D thông minh Tự động hút bụi lên dock dung tích 4L. Tính năng nổi bật 12.990.000 ₫ 20.000.000 ₫ Chọn màu để xem giá và chi nhánh có hàng Trắng 12.990.000₫ Đen 12.990.000₫ Cho thuê tòa nhà mặt tiền đường Lê Thánh Tôn, Quận 1, diện tích 7x20m, 1 hầm 8 lầu, diện tích sử dụng 1000m2, giá 23000 usd/tháng . Liên hệ 0979771188 để nhận báo giá chi tiết và xem nhà miễn phí. SKĐS - CDC Mỹ ra hướng dẫn nên làm gì trong vòng 10 ngày sau khi có kết quả xét nghiệm dương tính với COVID-19. F0 không triệu chứng chỉ cần cách ly 5 ngày. Kể cả đã khỏi bệnh, F0 vẫn nên đeo khẩu trang cho đến hết ngày thứ 10. Lầu Trên Lầu Dưới , chương 6 của tác giả Tô Mã Lệ cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại sstruyen.vn. Vay Tiền Trả Góp Theo Tháng Chỉ Cần Cmnd Hỗ Trợ Nợ Xấu. Nội dung Đô thị tình duyên, giới giải trí, ngọt văn,...Nhân vật chính Thư Trữ ┃ phối hợp diễn Dư Vũ Và các nhân vật phụ chương 50Các bạn trẻ hóng hớt ăn dưa đôi khi lại gặp phải những đồng chí kì lạ, hoặc có thể nói là hai lầu kì lạ trong dãy bình hình nhưDư Vũ Ở dưới lầu của tôi là một người thùng rỗng kêu to!Thư Trữ Ở trên lầu của tôi là một người thùng rỗng kêu to!Dư Vũ Từ trước đến giờ tôi chưa thấy qua loại phụ nữ nào như này!Thư Trữ Từ trước tới giờ tôi chưa từng thấy qua loại đàn ông nào như này!Dư Vũ Ha ha, cô ta chả khác gì đàn ông cả!Thư Trữ Ha ha, hắn chả khác gì phụ nữ cả!Thư Trữ Tiểu bạch kiểm!Dư Vũ Đồ đàn ông!Các bạn trẻ...Thư Trữ Mọi người lại đây mà xem, cái người ở phòng kia, còn hơn cả đồ ngốc. Dư Vũ Mọi người lại đây mà xem, cái người ở phòng kia ý, còn thua cả đồ ngốc!Các bạn trẻ.......Một tháng sauThư Trữ Bà đây muốn giết con cá kia!!!Dư Vũ Ông đây muốn xé nát quyển sách kia!!!Các bạn trẻ.......Một năm sau,Thư Trữ Tôi muốn kết hôn với lầu trên!Dư Vũ Tôi muốn kết hôn với lầu dưới!Các bạn trẻ ĐM, sao không nói với tôi lầu trên lầu dưới là nam thần nữ thần!!! Ngôn Tình Nguồn 54,650 Đang cập nhật 062721 11/06/2023 Đánh giá 7/10 từ 15 lượt Bạn đang đọc truyện Lầu Trên Lầu Dưới của tác giả Tô Mã Lệ. Hai người bên nhau, nhưng cô lại bị người lừa chị em này có phải vốn không được chúc phúc?Cô là nội trợ, cậu ấy lại la sinh viên, một người hiền thê mẫu mực, một người lại trung thành, chân là fan của Tô Mã Lệ, bạn có thể đọc thêm Phim Giả Tình Thật hoặc Bác Sĩ Thú Y Khi được bế lên giường, Phó Nhàn Linh gần như là bất chân rũ rượi cô muốn mặc quần áo vào, vừa mới cầm nội y trên tay, lại bị cậu sinh viên đè xuống hôn môi, không biết cậu lấy đâu ra nhiều tinh lực như vậy, mới làm trong toilet không bao lâu vậy mà vẫn có thể đè cô trên giường làm thêm lần bị làm trừ rên rỉ ra thì không còn lời gì khác nữa, giọng cô khàn đến mức không thể phát ra tiếng, khoái cảm càng khiến cô thêm điên cuồng, an ổn nằm trên giường, bị cậu cắm lên đỉnh tận mấy lần, d*m thủy làm ướt cả ga cậu thật sự kết thúc, không biết thời gian đã trôi qua bao mệt đến độ không mở nổi mắt, gắng gượng bò dậy, mặc đồ để về nhà, Vu Hướng Tây bồng cô vào toilet, để cô tắm rửa thêm lần nữa, thấy Phó Nhàn Linh run rẩy mặc quần áo, cậu lặp tức tới giúp cô mặc đồ sửa soạn chỉnh tề, còn mình thì tùy tiện tròng vào một chiếc áo thun cùng quần dài, đỡ cô bị người khác nhìn thấy, Phó Nhàn Linh đưa tay đẩy nhẹ cậu ra “Không cần đâu...”Cô bị mất giọng, không thể phát ra chút âm thanh nào, Vu Hướng Tây không nghe được cô đang nói gì nên chỉ có thể suy đoán qua biểu cảm của Phó Nhàn Linh, cô không muốn cậu đi cậu không yên Nhàn Linh mặc kệ cậu bước ra ngoài, đi chưa được vài bước đã ngã xuống đất, cơn đau khiến cô hít một hơi Hướng Tây vội tiến đến đỡ người “Chị không sao chứ?”Cô cắn răng lắc đầu, phất tay với cậu, giây tiếp theo cô bị Vu Hướng Tây chặn ngang người bế hoảng sợ nhìn xung quanh, vươn tay đánh cậu trai “Thả tôi xuống!”Cậu chàng không nghe được cô nói gì, chỉ nhìn cô chằm chằm nói “Chị, em đưa chị về, đừng từ chối em.” Phó Nhàn Linh hoảng loạn, thang máy trống không, Vu Hướng Tây bế cô đi vào, lên đến lầu ba liền bế cô đến phòng ngủ đặt lên giường, song đi vào phòng bếp rót cho cô một ly nước mật Phó Nhàn Linh uống xong nằm xuống giường, mới đi tắt đèn, cúi đầu đặt lên môi cô một nụ hôn.“Chị.”Giọng cậu nhẹ nhàng mang chút trầm thấp “Ngủ ngon.”Phó Nhàn Linh đã sớm mắt nhắm mắt mở mơ mơ màng màng sắp ngủ, nhưng lại vì hai chữ này làm cho con tim dao động một giây, Trương Tuyền Phong chỉ bảo cô ngủ đi, nếu có nói thêm thì chỉ vài câu, sẽ là Ngủ sớm chút đi, ngủ sớm đi, trễ rồi em mau đi ngủ giọng nói của anh ta luôn mang theo một tia miễn cưỡng và hơi mất kiên cô thường xuyên chờ anh ta, dọn một bàn ăn muốn đợi anh ta về rồi cùng nhau ăn cơm, nhưng anh ta luôn rất vội vàng, vội đến mức quên luôn dặn cô rằng không cần chờ, cho đến lúc anh ta trở về, thấy cô còn chưa ngủ, chỉ biết nhíu mày nói một câu “Hôm nay tăng ca mệt quá, trễ rồi em mau đi ngủ đi.”Rõ ràng Phó Nhàn Linh muốn anh ta ôm mình, rồi muốn anh ta nhìn một bàn đầy đồ ăn và nói một câu Thật tiếc không thể ăn được rồi, ngày mai anh nhất định sẽ về sớm để ăn cùng em.”Nhưng không, anh ta vào toilet khi ra ngoài thì đi thẳng về phòng của một nụ hôn, không một cái ôm, thậm chí một câu chúc ngủ ngon, Phó Nhàn Linh đã kết hôn ba năm, và cô chưa bao giờ nghe được câu nói nhắm mắt lại, nước mắt ứa ra, có lẽ cô đã quá mệt, khóc một hồi cô ngủ thiếp đi lúc nào không hay, khi tỉnh dậy thì đã đến trưa, cuốn quít bật dậy vơ lấy điện thoại đặt trên tủ đầu giường, mở máy lên nhìn, Vu Hướng Tây bật chế độ im lặng giúp cô, có lẽ là để cô ngủ là cô vẫn chưa xin nghỉ phép. Truyện BJYXCô có chút ngượng ngùng, mới bắt đầu đi làm có mấy ngày mà đã xin nghỉ phép, sau khi nhắn tin xin nghỉ phép cho giám đốc, giám đốc gọi đến, cô mở miệng lên tiếng, giọng nói khàn như âm thanh phát trong đài nhiên vị giám đốc này cũng rất tốt bụng “Cô bị ốm không nhẹ nha, mau đi khám bệnh đi, không sao đâu, đợi khi nào khỏe lại rồi hẵng đi làm.” “Không sao đâu mà, ngày mai tôi đi làm lại, thật xin lỗi giám đốc.” Phó Nhàn Linh nói xin lỗi lần nữa.“Không sao không sao, sức khỏe là quan trọng nhất.” Giám đốc quan tâm ân cần hỏi thăm vài câu, rồi cúp điện Nhàn Linh khẽ thở dài, cô mở giao diện WeChat, có rất nhiều tin nhắn trong WeChat, Thôi Hiểu, tin nhắn của công ty, và có cả Vu Hướng Tây.【 Chị ơi, chị dậy chưa? 】Lúc 10 giờ nhớ lại sự hỗn loạn và dữ dội vào đêm hôm qua, không nhịn được lấy tay day day thái dưxongNgón tay cô click mở khung tin của Thôi Hiểu, trên đó có vài dòng tin nhắn, được gửi từ tối hôm qua, là lúc khi vừa lên xe trở về nhà sau khi mới uống rượu xong.【 Tớ cảm thấy cậu em cún con bên dưới tầng nhà cậu cũng không tồi. 】【 Chắc chắn cậu ta thích cậu, không tin cậu thử hỏi một chút. 】【 Trương Tuyền Phong đã ngoại tình, cậu cũng đừng để bản thân chịu thiệt thòi, anh ta đã cắm sừng cậu rồi, ta cũng phải để cho đầu anh ta mọc sừng, xem ai dài hơn ai. 】Phó Nhàn Linh nghĩ rồi ôm muốn cười, nhưng cười không nhìn căn nhà trống trải, trong đầu hoang mang nhớ tới giọng nói trầm thấp của cậu chàng thì thầm bên tai, kèm theo tiếng thở dốc“Chị à, em thích chị nhiều lắm...” Thôi Hiểu có gặp qua Vu Hướng Tây, lúc quay đầu nhìn thấy cậu, có chút kinh ngạc "Sao cậu lại ở đây?"Mấy ngày trước cô ấy có đến nhà Phó Nhàn Linh ăn ké cơm, lúc đi siêu thị mua đồ chung với Phó Nhàn Linh, cậu em đẹp trai này còn giúp họ mang đồ đến tận cửa Hướng Tây nhìn cô ấy lễ phép chào hỏi “Chị Thôi Hiểu.”Cậu chàng này rất kỳ lạ, cậu thường gọi người khác là chị xong kèm thêm tên, nhưng mà khi gọi Phó Nhàn Linh chỉ gọi có hai chữ tỷ chị gái, chị 姐姐Lúc ấy Thôi Hiểu từng hỏi tại sao, chỉ thấy lỗ tai cậu trai ửng đỏ, ngại ngùng nói “Không có mà.”Cô ấy quay đầu nói với Phó Nhàn Linh, em trai này có lẽ đã thích cô, nhưng Phó Nhàn Linh chỉ cười, cho rằng cô ấy chỉ đang nói đùa.“Em đi ngang qua, đang muốn về nhà ạ.” Vu Hướng Tây ngoan ngoãn trả lời, ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào chiếc xe đằng trước “Chị định đi hay sao ạ?”Thôi Hiểu quay đầu nhìn “À, xe còn chưa đi đâu, đúng lúc cậu có thể đi cùng.”Vu Hướng Tây cười với cô ấy, đeo ba lô chạy mấy bước tới, mở cửa xe ngồi Nhàn Linh dựa vào cửa sổ xe, khuôn mặt đỏ bừng cô nhỏ giọng nói với tài xế “Đi thôi.”Tài xế đã lái xe chạy đi rất xa, cô mới quay đầu lại nhìn, không còn thấy bóng dáng của Thôi Hiểu đâu nữa. Đang định quay mặt đi, tầm mắt đột nhiên chạm phải ánh mắt cậu sinh viên, không hề chớp mắt không biết cậu đã nhìn cô được bao họng cô khô rang, nghe thấy cậu chàng hỏi “Chị uống rượu sao?”Cô thuận thế quay đầu dựa lên cửa sổ “Ừ, một ly.”Cậu chàng đột nhiên vươn tay tới, cô giật mình, trái tim đập liên hồi, thân thể như bị đông cứng tại chỗ, vẫn ngồi bất động. Ngón tay cậu trai vén mái tóc dài của cô lên, lòng bàn tay vuốt ve cổ cô, trầm giọng hỏi “Là anh ta làm sao?”Cô chợt hiểu ra cậu đang hỏi gì, tối qua Trương Tuyền Phong mút rất mạnh, buổi sáng cô dùng phấn dậm lên che đi không ít, đến tối khi về, chắc là do bị cọ phai đi hết phấn, nên giờ cậu mới nhìn pha chiếu sáng gương mặt như hoa đào của cô, Phó Nhàn Linh không được tự nhiên gãi gãi tóc mình, vừa vặn che lại cổ, muốn mở miệng, nhưng thấy tài xế đằng trước thỉnh thoảng nhìn vào kính chiếu hậu, cô lập tức im chàng lại nắm lấy tay cô, ngón trỏ cô bị thương, tôi nay băng keo cá nhân có thấm chút rượu, bị cô xé rách, giờ chỉ thấy một miệng vết thương đỏ bừng, không còn chảy máu, nhưng vẫn muốn rút tay về, nhưng chàng trai lại cúi đầu đưa ngón tay vào trong miệng, đầu lưỡi liếm láp hôn lên miệng vết thương của giác tê dại dễ chịu từ xương cùng dâng lên, Phó Nhàn Linh suýt nữa kêu ra tiếng, cô lấy tay che miệng, sống lưng bất giác run rẩy, anh mắt vừa kinh ngạc và xấu hổ nhìn cậu chàng, dùng sức hai lần mới rút ngón tay ra là trái tim đập loạn đến nơi, Vu Hướng Tây thanh toán tiền, rồi đứng ở trước cửa xe để đỡ cô xuống không cảm thấy chóng mặt, nhưng động tác liếm hôn lúc ở trên xe của cậu sinh viên đã làm cho phía dưới bị khích thích đến ra nước, cô xuống xe, cúi đầu vội vàng đi vào lẽ là về hơi muộn, thang máy trống không không có ai, chỉ có hai người, Vu Hướng Tây ấn tầng hai, Phó Nhàn Linh thấy cậu chưa bấm tầng ba, liền bước tới muốn ấn, vừa nâng tay lên đã bị cậu chàng nắm cắn chặt môi, giọng nói có chút khàn “Vu Hướng Tây, cậu định làm gì?”“Chị đã hứa với em rồi mà.” Giọng cậu nhẹ nhàng, nhưng không hiểu sao lại có chút ấm ức tủi thân “Vì sao lại để anh ta chạm vào?”Khí huyết Phó Nhàn Linh dâng trào, cô đã hứa với cậu trai hồi lúc thang máy lên đến tầng hai, cậu chàng lập tức kéo cô ra, Phó Nhàn Linh muốn tránh cũng không tránh được, vì lo lắng trên đường lỡ đụng phải người quen, nên luôn trong trạng căng thẳng sợ đến phát cho đến khi cậu chàng mở cửa kéo cô vào, một tay cởi ba lô của mình và túi trên vai cô ra, áp người lên cánh cửa rồi lập tức hôn xuống.“Chị ơi…”Cậu chàng hôn mạnh lên môi cô, ngón tay vuốt ve trên cổ cô, bất chợt cúi đầu xuống, ngậm lấy chỗ dấu hôn mà người kia để, mút cắn mạnh lên nơi Nhàn Linh bị mút đến nổi cả da đầu tê rần, tiếng nức nở trong cổ họng “Không có... Không có làm...”Cậu trai đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn cô với đôi mắt trong veo, nụ cười trên môi càng tươi hơn, Phó Nhàn Linh đẩy cậu ra muốn chạy, nhưng lại bị cậu hôn lên môi lần ngậm lấy môi lưỡi cô, hút hết mọi thứ trong miệng cô, hôn cho đến khi Phó Nhàn Linh không nhịn được rên ra tiếng, nước phía bên dưới càng ngày càng tay cậu cởi bỏ bộ quần áo thể thao xuống, để cơ thể săn chắc có chút mồ hôi trên da chặn cô lại, ngọn lửa nóng bỏng khống chế eo cô, ngón tay cởi mấy khuy áo sơ mi bên dưới, bàn tay mảnh khảnh duỗi vào trong, nắm lấy một khối mềm mại của ngửa cổ thở dốc, bàn tay đặt trên ngực cậu đẩy đẩy “Không được...”Cậu chàng lại kéo áo lót của cô xuống, cúi đầu ngậm lấy đầu v* đỏ mọng, dùng đầu lưỡi khảy khảy, Phó Nhàn Linh lập tức bóp lấy cánh tay cậu nức nở kêu lên “Đừng... Vu Hướng Tây...”“Chị à.”Cậu dùng năm ngón tay xoa nắn bầu ngực trắng trẻo đầy đặn, môi lưỡi ngậm cắn nhũ hoa nhạy cảm đang run rẩy, hàm răng cạ nhẹ vào, giọng khàn như lửa đốt“Một đêm không đủ.” [ thư danh ] trên lầu • dưới lầu [ tác giả ] gió thu túy Ở tại lạnh lùng đô thị lý, mặc dù là cách vách hàng xóm, Cũng không thấy được đã gặp mặt, chào hỏi qua - Đây là nhất đống ba mươi tầng lầu cao cấp nơi ở đại hạ, Theo quản lý viên nói, trụ lầu 30 đều là quý nhân; Mà trụ hai mươi chín tầng, tắc lộ vẻ quái nhân. Quý nhân cùng quái nhân nguyên bản các quá các cuộc sống, chưa bao giờ đối mặt; Đột nhiên có một ngày, Hai mươi chín tầng mỗ cái hộ gia đình ở phòng tập thể thao vận động xe đạp đăng ký bộ thượng để lại một hàng tự - Như vậy đáp khởi lầu trên lầu dưới trao đổi cầu. Đến tột cùng, quái nhân viết chút cái gì? Quý nhân phản ứng lại là như thế nào? Quái nhân là nam hay là nữ là luôn thiếu? Quý nhân phản ứng là kịch liệt vẫn là ôn hòa? Lầu trên lầu dưới, từ nay về sau hội ấm áp hoà thuận vui vẻ vẫn là gà chó không yên? Cái chêm Buổi sáng lục điểm bốn mươi lăm phân, đầu hạ Đài Bắc, thiên không đã muốn bạch lượng. Đầu giường đồng hồ báo thức đặt ra ở tám giờ một khắc, nhưng nam nhân đã tự động tỉnh, như nhau dĩ vãng. Rời giường rửa mặt chải đầu xong, lấy một mảnh thổ ty giáp chân giò hun khói vì bữa sáng, sau đó thay nhẹ nhàng vận động phục xuất môn. Đinh. Thang máy không phải đứng ở lầu một, mà là lầu 2. Môn mở ra, nam nhân đi ra. Lầu 2 là này đống cao cấp đại hạ phòng tập thể thao chỗ, cung cấp hộ gia đình sử dụng, duy tu phí hàm ở mỗi tháng quản lý phí nội, bất quá chân chính sẽ đến tập thể hình hộ gia đình cũng không nhiều, hắn vừa vặn là một trong số đó. Đây là hắn thiên nhập thứ bốn mười lăm thiên, liên tục thượng phòng tập thể thao đệ tam mười ngày. Hắn thích như vậy quy luật khỏe mạnh cuộc sống. Phía trước mười lăm thiên hắn vội vàng chuyển nhà, ngày quá thật sự rối ren, may mắn hiện tại thượng quỹ đạo. Tiền một cái chỗ ở khế ước thuê mướn đến kỳ khi, hắn vừa vặn nghe nói bằng hữu bác có phòng ở cho thuê, nhưng này đều không phải là hắn thiên nhập nguyên nhân chính. Lựa chọn thiên nhập này tòa nhà lớn cao nhất tầng trệt ── lầu 30, gần nhất là vì hắn thích ở tại cao địa phương, lại đến chính là bởi vì dưới lầu thiết có phòng tập thể thao. Hàn thiên trung ngoại ra chậm chạy không phải như vậy lý tưởng, nhưng là hắn lại không thích gia nhập hội viên chế tập thể hình câu lạc bộ, kia làm cho hắn cảm thấy câu thúc, cho nên cái này công cộng phương tiện đối hắn pha cụ lực hấp dẫn. Tuy rằng tiền thuê không tiện nghi, bất quá hắn gánh nặng được rất tốt. Đẩy ra thủy tinh môn, coi như rộng lớn phòng tập thể thao nội một người đều không có, chính như sở liệu. Hắn thẳng tắp đi hướng góc tường kia thai xe đạp, đặt ra hảo khó dễ cấp bậc cùng với thời gian, mở ra chính mình mang đến tạp chí lật xem, dưới chân bắt đầu thải đạp. Bên cạnh còn có một khác thai thiết có chỗ tựa lưng xe đạp, hắn nếm thử quá, nhưng không thích, kia cứng rắn lưng ghế dựa làm cho hắn cảm thấy không khoẻ.

lầu trên lầu dưới