Thẩm Tố Nhi dập đầu một cái, không vội vã, cũng chẳng chậm chạp, khiêm nhường đáp "Có câu 'hoàng thượng muốn thần chết, thần không thể không tuân', thần thiếp chỉ cảm thấy bản thân không hề có tội. Hoàng Thượng Thứ Tội Chương 21: Lấy Lòng. Những lời này, thật sự là những lời từ tận đáy lòng Tạ Thanh Anh. Thấy nói xong Tiêu Trần Mạch không tỏ vẻ tức giận, nhất thời lá gan lớn hơn hẳn, nàng xách váy, giữ nguyên tư thế quỳ di chuyển về phía hắn. HOÀNG THƯỢNG THỨ TỘI. Tác giả: Thư Thư Thể loại: Cổ đại, H văn, cung đình hầu tước, nữ giả nam trang, viên quan nhỏ - hoàng thượng, #SỦNG_SẮC, ngọt, HE. Độ dài: 63 chương Tạ Lan Viễn và Tạ Thanh Anh là một đôi song sinh long phượng thai 8.5/10. 138.2K. Tác giả: Thư Thư. Thể loại: Ngôn Tình, Truyện Ngược, Cổ Đại, Truyện Sủng. Nguồn: lustaveland.com. Trạng thái: Full. [Dịch giả: [L.A]_KaiSa Team. Designer: [L.A]_Vân Tần. 1Vs1, 21+, BP, Cao H, Cổ đại, Cung đình hầu tước, H văn - Thịt văn, HE, Ngôn tình, Ngọt, Ngược, Sắc, Sủng] Hoàng Phó Giang bị ba chữ Hoàng đại ca làm cho lâng lâng, thở nhẹ một hơi nói: "Thật ra ta biết Thánh Thượng đối với Tiêu lão đệ rất không tệ, bằng không cũng sẽ không gọi ngươi hồi kinh. Vay Tiền Trả Góp Theo Tháng Chỉ Cần Cmnd Hỗ Trợ Nợ Xấu. Tạ Lan Viễn và Tạ Thanh Anh là một đôi song sinh long phượng thaiTạ Lan Viễn là huynh trưởng, một thân đầy tài hoa học thức, chỉ tiếc quanh năm ốm yếu nhiều bệnh, thật khiến người ta lo lắng cho vị công tử dịu dàng này. Tạ Thanh Anh là muội muội, vốn rất thích học chữ đọc sách, tuy là nữ nhi nhưng may mắn được sinh ra trong một gia đình không trọng nam khinh nữ, từ nhỏ đã được danh sư và phụ thân chỉ dạy, nên kiến thức của nàng cũng chẳng thua kém vị ca ca song năm trước, Tạ Lan Viễn trở bệnh nặng, kỳ thi Hương quan trọng mà bấy lâu y mong ước cũng không thể tham gia, chỉ đành chấp nhận nằm trên giường năm trước, Tạ Thanh Anh thấy huynh trưởng thất vọng buồn khổ mà quyết tâm làm ra một chuyện tày trời. Nàng mặc lên y phục nam tử, giả dạng làm huynh trưởng thay y hoàn thành kỳ thi. Nàng tin huynh trưởng sẽ sớm bình phục, nàng giúp y vượt qua kỳ thi Hương, rồi đến kỳ thi Hội y sẽ khỏe mạnh để tham Tạ Lan Viễn vẫn không khỏe lại, chỉ có Tạ Thanh Anh một đường vượt qua thi Hương, thi Hội và thi Đình, cuối cùng còn được đích thân hoàng thượng chọn làm Trạng vậy, Tạ Thanh Anh trong thân phận của Tạ Lan Viễn đã làm quan được 3 năm, tuy chỉ là một biên tu thất phẩm nho nhỏ nhưng cũng được xem là thân tín của hoàng năm…Từ lo lắng sợ hãi ban đầu, mỗi hành động đều dè chừng cẩn thận, cho đến bây giờ có thể hào phóng bình tĩnh bước đi trong hoàng cung, chỉ có trời mới biết nàng đã trải qua biết bao nhiêu lần nguy may khi cuối cùng huynh trưởng cũng khỏe lại, nàng có thể khôi phục thân phận vốn cần tiếp tục trà trộn trong triều đình, không còn suốt ngày lo lắng hãi cần ngày ngày đối mặt với hoàng thượng, với quyền lợi chí tôn cao thượng và đôi mắt hờ hững của hắn. Không cần phải sợ hãi hoàng thượng có thể nhìn thấu thân phận nữ tử của nàng qua tầng tầng quan chuyện rồi cũng sẽ ổn thôi…Tiêu Trần Mạch là cửu ngũ chí tôn của giang sơn Đại Dận và Tạ Lan Viễn là môn sinh mà hắn đắc ý đầy bụng kinh luân, văn chương lỗi lạc, cho dù là sách sử hay là sách luận đều có những kiến giải độc đáo của riêng mình. So với những lão thần trong triều, Tạ Lan Viễn có rất nhiều quan điểm hợp ý với bởi vậy sau khi “Tạ Lan Viễn” đỗ đạt Trạng Nguyên 3 năm trước, khi Tiêu Trần Mạch phê duyệt tấu chương, cáo sắc, đều rất thích triệu y theo hầu bên dần dần, Tiêu Trần Mạch cảm thấy mình thật không ổnBởi vì mỗi khi “Tạ Lan Viễn” đứng trước mặt hắn nói chuyện sửa sang lại tấu chương hắn lại bắt đầu không nhịn được mà nhìn chăm chú nhìn y. Có một lần bận bịu đến đêm khuya, khi “Tạ Lan Viễn” không chống đỡ nổi nằm trước án ngủ, hắn còn trộm hôn môi y. Bài viết được post full và sớm nhất tại LustAvelandTrong nháy mắt chạm môi đó, hắn chợt nhớ tới mấy trăm năm lịch sử huy hoàng của vương triều, nhớ tới sự giáo dục ân cần của phụ hoàng quá hắn lại có thể…Sao hắn lại có thể…Động tâm với một nam tử được!Tình cảm sai lầm này, vốn đã chết yểu từ lúc bắt đầu, vốn định sẵn sẽ không có kết cục tốt đẹp. Chỉ là… vì sao bản thân đã quyết tâm cắt đứt đoạn tơ tình vụng trộm, quyết tâm vùi lấp cảm tình hậu thế bất dung này dưới đáy lòng… Nhưng hắn vẫn chẳng thể quên được y là nữ tử hoặc mối quan hệ giữa hắn và y không phải quân vương thần tử, chỉ là những người bình thường không bị ràng buộc bởi trách nhiệm, hậu thế… thì tốt biết rồi ông trời vẫn thương tình hắn, khi “Tạ Lan Viễn” không phải Tạ Lan Viễn mà là Tạ Thanh Anh, là người có thể đường đường chính chính đồng hành cùng hắn tới cuối cuộc may sao, Tiêu Trần Mạch có thể lấy Tạ Thanh Anh làm thê. Tạ ái khanh, ta yêu nàng....“Hoàng thượng thứ tội” là một bộ truyện ngắn gọn, nội dung đơn giản dễ hiểu và tiết tấu cũng khá nhanh. Nói chung đây là bộ thuần H văn nên khía cạnh quan trọng nhất tất nhiên là H rồi, cảnh H nóng bỏng, hấp dẫn, chất lượng đậm đà, đảm bảo khiến các sắc nữ hài lòng. Cốt truyện tuy không quá đặc sắc nhưng vẫn khá ổn đối với một bộ H văn, giọng văn edit mượt, đầy đủ các sắc thái, đây sẽ là một lựa chọn thích hợp cho những nàng sắc nữ ảnh chỉ mang tính chất minh họaCre Google/Huaban Chương 1 Tạ khanh Minh Đức vương triều Đại Dận, ngày mười lăm tháng tám năm thứ năm. Hôm nay, là một ngày rất đẹp trời, bầu trời xanh thẳm, ánh mặt trời ấm áp, chiếu lên người khiến người ta thoải mái. Bởi vì là trung thu, trong cung đặc biệt ân chuẩn cho các vị đại thần nghỉ ngơi, hôm nay không cần làm việc, có thể trở về đoàn tụ với người nhà. Vừa hạ triều, Tạ Thanh Anh chuẩn bị theo chân mọi người xuất cung hồi phủ, nhưng còn chưa đi đến cửa cung, nàng đã bị một tiểu thái giám gọi lại. "Tạ đại nhân, xin dừng bước." Tạ Thanh Anh quay đầu nhìn lại thì nhận ra đồ đệ của tổng quản thái giám. Nàng vội dừng bước, chấp tay đứng trước cửa. Đợi đoàn người đi đến gần, nàng mới cười nhẹ hỏi "Chẳng hay công công có chuyện chi?" "Hoàng thượng vừa mới truyền khẩu dụ, tuyên đại nhân đến Ngự thư phòng yết kiến." Đối với vị thần tử được Hoàng đế sủng ái từ xưa đến nay này, quả nhiên tiểu thái giám vô cùng khách sáo, ngữ khí nhẹ nhàng mặt treo tươi cười, hành động cẩn thận từng li từng tí. Nghe được là Hoàng đế tuyên triệu, Tạ Thanh Anh không dám qua loa, nàng vội nói "Làm phiền công công, chúng ta mau đi thôi." Nói xong, nàng nhanh chóng theo chân tiểu thái giám, đi về hướng nội cung. Trên đường đi, đi qua hành cung quen thuộc, lòng nàng vô cùng lo lắng, song ngoài mặt nàng vẫn phải tỏ vẻ bình thản ung dung, khiến người ta không nhìn ra sơ hở. Ba năm rồi. . . Mới chớp mắt, nàng thay thế ca ca tham dự khoa cử, đỗ trạng nguyên, sau đó vào triều làm quan, đã gần ba năm rồi. Ban đầu tâm thần bất định, mỗi một bước đi nàng đều tính toán cẩn thận chặt chẽ, bây giờ có thể hiên ngang đi lại trong nội cung, song có trời mới biết nàng đã trải qua nguy hiểm biết bao nhiêu lần. Cũng may, bệnh ca ca khắp khỏi rồi, chẳng bao lâu nữa, hắn có thể trở lại thay nàng vào triều. Đến lúc đó, nàng sẽ có thể khôi phục khôi phục gương mặt vốn có. Xuất gia cũng tốt, ngao du thiên hạ cũng tốt, chỉ cần không cần lăn lộn trên triều, ngày nào cũng lo lắng hãi hùng. Nghĩ đến đây, tâm trạng khẩn trương cũng từ từ thả lỏng, bước chân nàng cũng nhẹ hơn rất nhiều. Tiểu thái giám dẫn nàng đến Ngự thư phòng rồi dừng lại ngoài cửa chính, làm động tác mời nàng vào một mình. Tạ Thanh Anh sửa sang lại triều phục, sau khi chắc chắn triều phục và bùi tóc đều chỉnh tề, nàng mới đẩy cửa khom lưng tiến vào. Trong điện tràn ngập ánh sáng, mùi Long Tiên Hương quen thuộc, gió lùa qua cửa sổ, cả phòng đầy hương thơm. "Thần Tạ Lan Viễn tham kiến Hoàng Thượng, Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế." Nàng quỳ xuống cúi đầu hành lễ. "Đứng lên đi." Ngay lúc này, phía sau thư án, giọng Hoàng Đế Tiêu Trần Mạch vô cùng đạm mạc, vừa ngạo mạn vừa lạnh như băng, giống như con người thường ngày của hắn. Trước kia khi còn là một tiểu thư khuê các, nam tử mà Tạ Thanh Anh tiếp xúc chỉ có người nhà và gia đinh. Tạ Chương phụ nhân nàng là Đại học sĩ Hàn Lâm Viện, bình thường nghiêm túc cẩn thận, còn ca ca của nàng, Tạ Lan Viễn, quanh năm yếu ớt nhiều bệnh, là một nam tử hết sức hòa nhã. Song đương kim Thánh Thượng thì hoàn toàn khác xa, khi thì hòa ái nhân hậu, khi thì sát phạt quyết đoán, khi thì chẳng nói chẳng rằng, khiến người ta nhìn không thấu những gì hắn suy nghĩ. Dù đã làm quan ba năm rồi, nhưng mỗi lần gặp Hắn, Tạ Thanh Anh đều cảm thấy sợ hãi. Sợ quyền uy chí cao vô thượng của hắn, sợ đôi mắt sắc như dao, càng sợ hắn có thể nhìn xuyên thấu qua tầng tầng lớp lớp quan phục, biết được thân phận nữ nhi của nàng. Một khi bị phát hiện, không chỉ có nàng, mà ngay cả phụ thân nàng, huynh trưởng nàng, cả nhà hơn mười người, đều không có khả năng sống sót. Dẫu sao, tội khi quân, chu di cửu tộc. "Tạ Hoàng Thượng." Sau khi đứng dậy, nghe được tiếng sột soạt từ phía đối diện, Tạ Thanh Anh biết hắn đang phê duyệt tấu chương. Nàng không dám hỏi hắn tuyên nàng lại đây để làm gì nên đành phải đứng nghiêm trang, mắt nhìn chằm chằm xuống mũi chân của mình. Chân của nàng rất nhỏ, ít nhất không giống chân nam tử, đôi giày quan nàng đang mang là do chính tay mẫu thân nàng Tạ phu nhân tỉ mỉ làm ra, trông bề ngoài có vẻ lớn, song thực chất bên trong lót rất nhiều lớp vải bông, mang vào cực kỳ thoải mái dễ chịu, hoàn toàn không ảnh hưởng chuyện đi lại. Nghĩ đến mẫu thân, Tạ Thanh Anh bỗng cảm thấy có chút đói bụng, hôm nay nàng vào triều sớm, lại nghị sự không ít thời gian, sau khi thức dậy nàng không kịp ăn sáng, đến tận bây giờ trong bụng chẳng có hột cơm. Nàng vốn định hạ triều sẽ đến Minh Phương Trai ở Kinh Thành uống một chén rượu ngon, sau đó mua ít sủi cảo tôm mang về phủ, thế nhưng không ngờ lại bị tuyên đến đây. Nàng cứ ngây người nghĩ vẩn vơ cho nên không phát hiện, phía sau thư án chẳng biết Hoàng Đế đã dừng bút từ lúc nào, hắn dùng ánh mắt nhàn nhạt quan sát nàng. Trong mắt Tiêu Trần Mạch, vị thần tử này có thể xem là môn sinh hắn đắc ý nhất. Kinh luân đầy bụng, tài văn chương lỗi lạc, bất luận là sử sách hay sách luận, đều có cách nhìn nhận độc đáo của riêng mình. So với đám lão thần trong triều kia, Tạ Thanh Anh có rất nhiều quan điểm hợp khẩu vị hắn. Chính bởi vì thế, ba năm trước sau khi Tạ Thanh Anh đỗ Trạng Nguyên, lúc Tiêu Trần Mạch phê duyệt tấu chương, hoặc lúc dậy sớm soạn các loại cáo sắc*, hắn đều rất thích tuyên nàng đến hầu. *Cáo sắc Cáo Cáo mệnh mệnh lệnh vua ban. Sắc Sắc chỉ của vua. Tuy nhiên, qua một thời gian, lời đồn đãi bắt đầu râm ran lan rộng khắp triều, vì sao đương kim thánh thượng không có con nối dõi, thì ra là thích nam sắc, bằng không tại sao mỗi ngày đều ở chung phòng với một biên tu thất phẩm nho nhỏ? Ban đầu, nghe được lời đồn đãi này Tiêu Trần Mạnh cực kỳ tức giận, hắn lập tức ban bố ý chỉ, người nào lan truyền lời đồn đãi vô căn cứ sẽ bị gián tam cấp, đồng thời phạt bổng lộc một năm. Kể từ đó, quả thật ý chỉ có tác dụng, thấy thiên tử tức giận, lời đồn đãi giảm dần rồi đến mức không còn tiếng gió. Song thêm một khoảng thời gian sau Tiêu Trần Mạch tự cảm thấy bản thân mình không ổn. Bởi vì mỗi lần Tạ Thanh Anh nói chuyện hay sửa sang tấu chương trước mặt hắn, hắn lại không kiềm lòng được, ánh mắt lưu luyến trên người nàng. Có một lần bận đến đêm khuya, Tạ Thanh Anh mệt mỏi ngủ gục trước thư án, hắn đã chiếm hữu môi nàng. Khoảng khắc khi môi chạm môi, trong đầu Tiêu Trần Mạch ầm ầm nổ vang. Hắn nhớ đến lịch sử huy hoàng mấy trăm năm của vương triều Đại Dận, nhớ đến lời dạy bảo tha thiết của phụ hoàng trước khi tạ thế. Sao hắn có thể. . . Làm sao hắn có thể. . . Động lòng với một nam nhân đây ?! Hắn như vậy, giang sơn Đại Dận triều sẽ đi về đâu, bách tính trong thiên hạ biết phải làm sao? Từ đó về sau, Tiêu Trần Mạch chưa một lần chiêu Tạ Thanh Anh đến nghị sự nữa, để nàng thảnh thơi đảm nhiệm chức vụ ở Hàn Lâm Viện. Cũng từ đó, mặc dù lòng hắn buồn bã mất mát, nhưng nghĩ đến Tạ Thanh Anh, hắn chỉ biết thở dài thườn thượt. Mỗi ngày ở Hàn Lâm Viện bầu bạn với hàng vạn sách cổ, Tạ Thanh Anh cảm thấy nhẹ nhõm hơn đoán dò quân tâm Đế Vương rất nhiều. Trong lòng hai người đều mang tâm sự, đợi đến khi Tạ Thanh Anh cảm nhận được ánh mắt của Tiêu Trần Mạch, đã là nửa khắc sau. "Hoàng thượng," Nàng sợ hãi khom lưng nhận tội "Vi thần đáng tội chết." "Ồ?" Tiêu Trần Mạch mặt không đổi sắc nhìn nàng, hắn thản nhiên nói "Tạ khanh có tội gì?" Tạ khanh. . . Mỗi lần Tạ Thanh Anh nghe hắn gọi như vậy, nàng đều hãi hùng khiếp vía. Nếu như là Tạ đại nhân, Tạ Lan Viễn thì còn được, nàng sẽ ghi nhớ thân phận mình bây giờ là ca ca Tạ Lan Viễn. Thế nhưng hắn gọi Tạ khanh, bởi vì trùng âm với hai chữ sau của tên nàng, khiến nàng quên mất bản thân đang ở chỗ nào, thân phận hiện tại đại diện cho ai. "Vi thần nhất thời xuất thần, ngay trước mặt hoàng thượng, đây là tội bất kính." Nàng cúi đầu đáp. Hơn nửa năm trước nàng theo hầu bên cạnh quân vương, càng về sau mỗi lần tảo triều nàng đều đứng trong hàng ngũ đầu tiên, Tạ Thanh Anh tự nhận mình có thể hiểu rõ tính hắn vài phần. Đương kim thiên tử là minh quân, sai là sai, thẳng thắng nhận tội là được. Chỉ cần không phải đại sự, bình thường đều có thể cho qua. Còn nếu có ý lừa gạt, vậy thì hậu quả khó lường. Quả nhiên, nàng vừa nói xong câu đó, Tiêu Trần Mạch cười phá lên. "Tạ khanh hẳn là đang lo lắng quốc sự? Sao Trẫm có thể trách tội Tạ khanh?" Nghe hắn nói thế, mồ hôi trên lưng Tạ Thanh Anh chảy ròng ròng, giả sử lo lắng quốc sự thì quá tốt, nhưng đáng tiếc nàng không phải. Có điều trong hoàn cảnh này, nàng chỉ có thể gật đầu hùa theo, "Vi thần tạ Hoàng Thượng thông cảm." Tạ Lan Viễn và Tạ Thanh Anh là một đôi song sinh long phượng thai Tạ Lan Viễn là huynh trưởng, một thân đầy tài hoa học thức, chỉ tiếc quanh năm ốm yếu nhiều bệnh, thật khiến người ta lo lắng cho vị công tử dịu dàng này. Tạ Thanh Anh là muội muội, vốn rất thích học chữ đọc sách, tuy là nữ nhi nhưng may mắn được sinh ra trong một gia đình không trọng nam khinh nữ, từ nhỏ đã được danh sư và phụ thân chỉ dạy, nên kiến thức của nàng cũng chẳng thua kém vị ca ca song sinh. 3 năm trước, Tạ Lan Viễn trở bệnh nặng, kỳ thi Hương quan trọng mà bấy lâu y mong ước cũng không thể tham gia, chỉ đành chấp nhận nằm trên giường bệnh. 3 năm trước, Tạ Thanh Anh thấy huynh trưởng thất vọng buồn khổ mà quyết tâm làm ra một chuyện tày trời. Nàng mặc lên y phục nam tử, giả dạng làm huynh trưởng thay y hoàn thành kỳ thi. Nàng tin huynh trưởng sẽ sớm bình phục, nàng giúp y vượt qua kỳ thi Hương, rồi đến kỳ thi Hội y sẽ khỏe mạnh để tham dự. Nhưng Tạ Lan Viễn vẫn không khỏe lại, chỉ có Tạ Thanh Anh một đường vượt qua thi Hương, thi Hội và thi Đình, cuối cùng còn được đích thân hoàng thượng chọn làm Trạng nguyên. Cứ vậy, Tạ Thanh Anh trong thân phận của Tạ Lan Viễn đã làm quan được 3 năm, tuy chỉ là một biên tu thất phẩm nho nhỏ nhưng cũng được xem là thân tín của hoàng thượng. Ba năm… Từ lo lắng sợ hãi ban đầu, mỗi hành động đều dè chừng cẩn thận, cho đến bây giờ có thể hào phóng bình tĩnh bước đi trong hoàng cung, chỉ có trời mới biết nàng đã trải qua biết bao nhiêu lần nguy hiểm. Thật may khi cuối cùng huynh trưởng cũng khỏe lại, nàng có thể khôi phục thân phận vốn có. Không cần tiếp tục trà trộn trong triều đình, không còn suốt ngày lo lắng hãi hùng. Không cần ngày ngày đối mặt với hoàng thượng, với quyền lợi chí tôn cao thượng và đôi mắt hờ hững của hắn. Không cần phải sợ hãi hoàng thượng có thể nhìn thấu thân phận nữ tử của nàng qua tầng tầng quan phục. Mọi chuyện rồi cũng sẽ ổn thôi… Tiêu Trần Mạch là cửu ngũ chí tôn của giang sơn Đại Dận và Tạ Lan Viễn là môn sinh mà hắn đắc ý nhất. Y đầy bụng kinh luân, văn chương lỗi lạc, cho dù là sách sử hay là sách luận đều có những kiến giải độc đáo của riêng mình. So với những lão thần trong triều, Tạ Lan Viễn có rất nhiều quan điểm hợp ý với hắn. Cũng bởi vậy sau khi “Tạ Lan Viễn” đỗ đạt Trạng Nguyên 3 năm trước, khi Tiêu Trần Mạch phê duyệt tấu chương, cáo sắc, đều rất thích triệu y theo hầu bên người. Nhưng dần dần, Tiêu Trần Mạch cảm thấy mình thật không ổn Bởi vì mỗi khi “Tạ Lan Viễn” đứng trước mặt hắn nói chuyện sửa sang lại tấu chương hắn lại bắt đầu không nhịn được mà nhìn chăm chú nhìn y. Có một lần bận bịu đến đêm khuya, khi “Tạ Lan Viễn” không chống đỡ nổi nằm trước án ngủ, hắn còn trộm hôn môi y. Bài viết được post full và sớm nhất tại LustAveland Trong nháy mắt chạm môi đó, hắn chợt nhớ tới mấy trăm năm lịch sử huy hoàng của vương triều, nhớ tới sự giáo dục ân cần của phụ hoàng quá cố. Sao hắn lại có thể… Sao hắn lại có thể… Động tâm với một nam tử được! Tình cảm sai lầm này, vốn đã chết yểu từ lúc bắt đầu, vốn định sẵn sẽ không có kết cục tốt đẹp. Chỉ là… vì sao bản thân đã quyết tâm cắt đứt đoạn tơ tình vụng trộm, quyết tâm vùi lấp cảm tình hậu thế bất dung này dưới đáy lòng… Nhưng hắn vẫn chẳng thể quên được y. Nếu y là nữ tử hoặc mối quan hệ giữa hắn và y không phải quân vương thần tử, chỉ là những người bình thường không bị ràng buộc bởi trách nhiệm, hậu thế… thì tốt biết bao. Và rồi ông trời vẫn thương tình hắn, khi “Tạ Lan Viễn” không phải Tạ Lan Viễn mà là Tạ Thanh Anh, là người có thể đường đường chính chính đồng hành cùng hắn tới cuối cuộc đời. Thật may sao, Tiêu Trần Mạch có thể lấy Tạ Thanh Anh làm thê. Tạ ái khanh, ta yêu nàng. . . . “Hoàng thượng thứ tội” là một bộ truyện ngắn gọn, nội dung đơn giản dễ hiểu và tiết tấu cũng khá nhanh. Nói chung đây là bộ thuần H văn nên khía cạnh quan trọng nhất tất nhiên là H rồi, cảnh H nóng bỏng, hấp dẫn, chất lượng đậm đà, đảm bảo khiến các sắc nữ hài lòng. Cốt truyện tuy không quá đặc sắc nhưng vẫn khá ổn đối với một bộ H văn, giọng văn edit mượt, đầy đủ các sắc thái, đây sẽ là một lựa chọn thích hợp cho những nàng sắc nữ đấy. ____ *Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa Cre Google/Huaban Mạnh bà truyền 1042 15/10/2022 ReviewMẠNH BÀ TRUYỀNTác giả Lý Triều CẩnThể loại Huyền huyễn, dài 53 chương + 1 ngoại truyệnTình trạng hoàn.********“Mạnh Bà truyền” là câu chuyện kể về một người con gái tên Mạnh... Lâu chủ vô tình 1039 15/10/2022 ReviewLÂU CHỦ VÔ TÌNHTác giả Nhất Độ Quân HoaThể loại Cổ đại, ngược tâm, ngược thân, huyền huyễn, SEĐộ dài 17 chươngTình trạng Hoàn editLãnh Phi Nhan là nữ ma đầu giết ... Họa bì 1038 15/10/2022 ReviewHỌA BÌTác giả Goodnight Tiểu ThanhThể loại Cổ đại, huyền huyễn, ngược tâm, ngược thân, SESố chương 5 chươngTình trạng hoànNăm xưa, Tần Tử Phượng vốn là thiên kim tiểu thư tôn quý vô ngần. Tron... 33 ngày thất tình 1034 15/10/2022 Review33 NGÀY THẤT TÌNHTác giả Bảo Kình KìnhThể loại hiện đại, hài, OESố chương 35 chươngTình trạng hoàn, đã XB chuyển thể thành phimLink onl http// Valentine’s ... Hận này dằng dặc mãi không nguôi 1034 15/10/2022 ReviewHẬN NÀY DẰNG DẶC MÃI KHÔNG NGUÔITác Giả Tuỳ Vũ Nhi AnThể Loại Cổ đại, đoản văn, thanh mai trúc mã, Trạng HoànSố Chương 7 chương“Ta mất nàng, cũng đã mất luôn quãng t... Trả ta kiếp này 1033 15/10/2022 ReviewTRẢ TA KIẾP NÀYTác giả Thiên Tình Hữu PhongThể loại Cổ đại, Huyền Huyễn, Sủng nữ, Ngược nam, Nam chính thâm tình, chương 44 chương + 1 ngoại truyện....Tình trạng Hoàn, Đã xuất bảnCảnh báo Chống chỉ đ... Cung ĐấuCổ Đại Nguồn Mị Sắc Hoa Viên; Editor Sắc Mị Sắc 97,450 Đang cập nhật 025123 15/12/2022 Có thể nóiHoàng Thượng Thứ Tội của tác giả Thư Thư là một bộ truyện cổ đại vô cùng đặc sắc kể về một vị hoàng đế đã trót động lòng với một nam nhân khiến cả triều đình phải ngỡ ngàng. Từ đây bao nhiêu câu hỏi được đặt ra. Cùng xem tiếp diễn biến câu chuyện dưới đây để xem hoàng thượng sẽ giải thích như thế nào nhé. Nội dung truyện Tạ Thanh Anh cải trang thành nam nhi thay ca ca tham dự khoa cử, đỗ Trạng Nguyên, vào triều làm quan, mới chớp mắt đó mà đã gần ba năm. Từ thuở ban đầu thấp thỏm lo âu, mỗi một bước đi đều cẩn thận từng li từng tí, cho đến hôm nay mạnh dạn hành tẩu trên triều đình, có trời mới biết nàng đã sợ hãi biết nhường nào. Đương kim thánh thượng khi thì hiền lành nhân hậu, khi thì sát phạt quyết đoán, khi thì chẳng nói chẳng rằng, khiến người ta không thể nhìn thấu. Tuy đã ba năm trôi qua nhưng mỗi lần gặp hắn Tạ Thanh Anh đều sợ hãi. Sợ quyền năng chí cao vô thượng của hắn, sợ ánh mắt lạnh băng của hắn, sợ hắn nhìn thấu qua tầng tầng quan phục, phát hiện ra thân phận nữ nhi của khi quân, tru di cửu tộc. Nhưng cũng may, bệnh ca ca sắp khỏi, không bao lâu nữa ca ca sẽ thay nàng vào triều, đến lúc đó nàng sẽ lại là chính nàng, gả cho người cũng được, ngao du thiên hạ cũng được, miễn là không phải vào triều, ngày nào cũng phập phồng lo lắng. . . . Ở trong mắt Tiêu Trần Mạch, vị thần tử trước mắt có thể coi là môn sinh hắn đắc ý nhất. So với đám lão thần cổ hữu kia, quan điểm của Tạ Thanh Anh hợp khẩu vị hắn nhất. Không biết từ lúc nào mỗi lần phê duyệt tấu chương hắn đều triệu nàng vào đứng bên cạnh. Thế nhưng dần dà, lời đồn đại nổi lên bốn phía. Tại sao đương kim thánh thượng không con nối dõi, thì ra là thích nam sắc, chứ nếu không tại sao ngày nào cũng ở cùng một Biên Tu thất phẩm nho nhỏ?Chính bản thân Tiêu Trần Mạch cũng cảm thấy mình không ổn. Lúc nàng sửa tấu chương bên cạnh, ánh mắt hắn luôn không tự chủ dừng ở trên người nàng. Thậm chí có một lần vào đêm khuya, Tạ Thanh Anh mệt mỏi ngủ gục trước long nhan, hắn đã chiếm hữu môi nàng. Hắn nhớ tới lịch sử huy hoàng mấy trăm năm của vương triều Đại Dận, nhớ đến lời dạy dỗ tha thiết của phụ hoàng trước khi tạ thế. Sao hắn có thể… Làm sao hắn có thể… Động lòng với một nam nhân đây?! Tứ hoàng tử Tần hành có hai cái bí mật Một, nàng là cái nữ nhân. Nhị, nàng biết tương lai hoàng đế là Tần tuần. Vì thế —— nàng ngày ngày hướng Tần tuần tẩm cung chạy, lấy lòng vị này tương lai vạch trần nàng thân phận hoàng huynh. Tần tuần “Hoàng đệ như thế ân cần, hoàng huynh ta sợ hãi.” Lấy lòng lấy lòng, nàng đem chính mình đáp đi vào. Tần tuần “Hoàng muội như thế nhiệt tình, trẫm không cần thiết chịu khủng đem bị thương hoàng muội.” Tần hành Dược không thể đình, não bổ đế. Chú Nữ chủ nữ giả nam trang. Nam nữ chủ ngụy huynh muội. Nữ chủ kỹ thuật diễn đế, nam chủ não bổ đế.

hoàng thượng thứ tội