Lúc này, sao tôi cảm thấy xấu hổ quá! Chao ôi! Giá mà tôi đừng lấy tiền của nó thì bây giờ nó có thể… tôi muốn gặp mặt thằng An quá, tôi muốn nhìn thấy nó chăm sóc người anh bệnh tật, chia sẻ với nó những nặng nề, thiếu thốn trong cuộc sống. Giới thiệu truyện Tôi Rất Có Tiền Nha. Nữ diễn viên làm thế nào cũng chưa nổi lắm Quan Tri Ý rốt cuộc cũng đã biết nghe lời người nhà nói, ngoan ngoãn đi xem mắt. Sau khi một nhóm fans duy nhất biết, họ sôi nổi tỏ vẻ bi thương. "Idol của tôi thật là thảm quá đi - Căn nhà lô góc 2 mặt ngõ có DT 35m 5 tầng thiết kế hiện đại, mặt tiền đường 3.3m ô tô thoải mái vào nhà. - Vị trí gần đường Di Trạch, nhà văn hoá, vài bước chân ra hồ điều hoà. - SĐCC rất thiện chí, pháp lý sạch chờ sang tên. * Giá bán: 3.4 tỉ (Có thương lượng) Tôi Rất Có Tiền Nha - Chương 02 Tác giả: Lục Manh Tinh Thanh danh của nhà họ Quan ở đế đô không nhỏ, năm đó ông nội của Quan Tri Ý là Quan Hồng ở tại đây mà thành lập tập đoàn Quan thị, mọi thủ đoạn sấm rền gió cuốn mà ông dùng bây giờ giống như những điển tích trong sách giáo khoa. CAM KẾT CỦA CHÚNG TÔI EASY CREDIT - Vay Tiền Mặt Uy Tín. Ngày nào con cũng qua nhà bạn hàng xóm để chơi đàn chung với bạn. Thằng nhóc không biết đánh đàn, nhưng nhìn con chơi rất say mê. Có hôm con hỏi: Mẹ ơi, con muốn học đàn như bạn An nhà bác Ba. Mình nghe thương quá Vay Tiền Trả Góp Theo Tháng Chỉ Cần Cmnd Hỗ Trợ Nợ Xấu. Bạn đang đọc truyện Tôi Rất Có Tiền Nha của tác giả Lục Manh Tinh. “Idol của tôi thật là thảm quá đi, kiếm tiền không được rồi chỉ có thể đi yêu đương thôi.”“Lập một quỹ ủng hộ đi! Con gái! "Mẹ" sẽ nuôi con!”———— Thấy tin đồn này có vẻ không hạ xuống, vì thế Quan Tri Ý mở phát sóng trực tiếp gặp mặt fans và bác bỏ tin đồn.“Tôi không nghèo đâu, mỗi ngày đều rất vui vẻ, mọi người đừng lo lắng nhé……”Fans kêu rên khóc rống Con gái chúng ta thật sự quá hiểu chuyện! Đã thảm như vậy rồi cũng không hề oán than trách móc gì cả!!Quan Tri Ý “……”Mọi người đều gắn mác "diễn viên nghèo Quan Tri Ý" cho cô cho đến một ngày—— phóng viên chụp được ảnh vào một buổi tối sau một đêm diễn Quan Tri Ý ngồi lên một chiếc siêu xe phiên bản giới hạn toàn cầu, chạy một đường bão táp, đi vào khu biệt thự sang trọng nhất đế đô, vào nhà của nhà tài phiệt Thích Trình dân mạng “Người chăm chỉ nhưng nghèo khổ đâu rồi?”Cư dân mạng “Diễn không tốt liền vào hào môn, mặt đâu rồi.”Trên mạng chửi rủa đầy trời, ngày hôm sau Quan Tri Ý yên lặng đăng Weibo “Chuyện đó, nhà mà tôi đi vào ở là nhà của anh trai ruột của tôi, còn nhà của anh Thích, vẫn luôn ở bên cạnh……”Vài phút sau, Thích Trình Diễn cũng bình luận Vậy khi nào thì em mới nguyện ý vào nhà anh?Cư dân mạng “???” Edit Towf Beta Melbournje Ý nghĩ cùng nhau ăn sáng gì đó bị Quan Tri Ý quên sạch sẽ, cô chạy từ trên lầu xuống xong liền không chờ anh nữa, cất bước chạy về nhà luôn. Về đến nhà trốn vào phòng mình xong, cô lập tức bổ nhào vào trên giường, mặt chôn ở trong chăn mềm như bông, vừa thẹn lại vừa quẫn. Tuy rằng nói giữa mấy đôi tình lữ chuyện lau súng cướp cò cũng không có gì, chỉ là người kia là Thích Trình Diễn đó, từ trước lúc bọn họ còn chưa ở bên nhau, ở trước mặt cô anh có bao nhiêu bình tĩnh bao nhiêu ổn trọng, vừa rồi là…… Quan Tri Ý ậm ừ, sờ chính mình mặt điên cuồng hít sâu. Bình tĩnh! Ngưng đi! Có tiền đồ tí đi! Chỉ là vừa mới nhớ lại thời điểm ở trong chăn vừa rồi, thân thể liền có chút nhũn ra. Cô hoài nghi vừa rồi nếu không phải cô chạy nhanh, có phải máu mũi sắp lao ra rồi hay không. Quả nhiên…… Mới sáng sớm không nên đi quấy rối người khác! Vốn dĩ ngày hôm qua còn nói nửa ngày hôm nay cô sẽ tới nhà anh chơi với anh, kết quả buổi sáng làm như vậy xong, cô ngại nên không qua nữa. Vẫn là do giữa trưa Thích Trình Diễn đến nhà cô ăn cơm, hai người mới gặp lại nhau lần nữa. Nhưng mà ở nhà, hai người trừ tự mình bình thường ăn một bữa cơm, những cái khác cũng không nghĩ. Cơm nước xong, Quan Tri Ý về phòng thu dọn đồ đạc của mình, sau đó xuống lầu chờ Mao Mao cùng Lưu Vân tới đón mình. “Khi nào Lưu Vân tới đây?” Thích Trình Diễn ngồi xuống bên cạnh cô, hỏi một câu. Thoạt nhìn thì anh rất bình tĩnh, giống như chuyện buổi sáng chưa từng xảy ra. Vì thế Quan Tri Ý cũng cảm thấy biểu hiện của chính mình như kiểu chưa trải sự đời, ra vẻ bình tĩnh nói “Vừa rồi em gọi điện thoại thì chị ấy nói đang trên đường, nửa tiếng sau tới là có thể đi luôn rồi.” “Được.” Thích Trình Diễn nói, “Đừng đóng phim quá sức, chú ý nghỉ ngơi.” “Vâng.” “Cũng không cần giảm béo.” “Vâng.” “Mỗi ngày đều phải trả lời tin nhắn của anh.” “Vâng.” “Buổi sáng chạy nhanh như vậy, ngại sao?” “Vâng…… Hả?” Quan Tri Ý thốt ra quay đầu lại nhìn anh, không nghĩ tới đề tài của anh lại nhảy nhanh như vậy, “Em, em ngại cái gì.” Thích Trình Diễn cười một cái, cầm lấy nước trên bàn trà, nhàn nhạt nói “Chọc người khác, rồi chạy thật nhanh.” Hơi thở của Quan Tri Ý cứng lại, nhưng bởi vì Quan Nguyên Bạch đang ở bên ngoài vườn tưới hoa, cô cũng không dám nói quá lớn “Cái gì mà em chọc anh, rõ ràng là anh, anh……” “Anh làm sao vậy.” Thích Trình Diễn duỗi tay nhéo mặt cô, “Là sáng sớm em chạy đến phòng người khác ấy chứ.” Đổ ngược lại sao…… Nhưng rõ ràng là anh xách cô lên trên giường mà! Sao giờ lại biến thành cô cố ý tới phòng anh để làm thế vậy! Thích Trình Diễn nhìn cô muốn phản bác nhưng không thể nào xuống tay, tâm tình sung sướng “Nhưng mà anh cho phép, về sau muốn thì cứ tới.” Cuối cùng còn bổ sung một câu “Cửa phòng 24 tiếng không khóa.” “…………” ** Nửa tiếng sau, Lưu Vân tới đúng giờ, Quan Nguyên Bạch cùng Thích Trình Diễn tiễn Quan Tri Ý ra cửa. Lưu Vân xuống xe xong thì chào hỏi với Quan Nguyên Bạch và Thích Trình Diễn, nhận một cái túi nhỏ duy nhất trên người Quan Tri Ý “Lên xe đi.” Quan Tri Ý gật gật đầu, ngồi vào ghế phía sau. Quan Nguyên Bạch thấy Quan Tri Ý lên xe liền đi về rồi. Xe còn chưa có đi, Quan Tri Ý ấn cửa sổ xuống, ghé vào khung cửa sổ, gục đầu nhìn Thích Trình Diễn còn chưa rời đi. Quan Tri Ý “Em đi đây.” Thích Trình Diễn đi đến cửa sổ xe, nói “Tới nơi thì gọi điện thoại cho anh.” Quan Tri Ý nhìn chằm chằm mặt anh, cảm xúc luyến tiếc trong lòng càng thêm tăng vọt, lần này đi, lại hơn một tháng không gặp nhau. “Vâng……” Cảm xúc của cô gái quá rõ ràng, biểu tình cũng không hề che lấp. Thích Trình Diễn nhìn cô, đau lòng không chịu được “Lần này quay xong thì không quay nữa, được không?” Lưu Vân trong xe nghe thấy rõ ràng rồi giật mình, gì? Gì mà không quay nữa?! Quan Tri Ý duỗi tay dúm dúm eo Thích Trình Diễn “Cái gì mà không quay nữa, nói hươu nói vượn……” Tốc độ từ chối cũng thật nhanh. Thích Trình Diễn xoa xoa đầu cô, khẽ thở dài một tiếng. Đúng thật là anh không muốn cô vào đoàn làm phim quay mấy tháng liền rồi lại mệt nhọc đủ mấy tháng đó, nhưng anh cũng biết đây là việc cô thích, anh cũng không thể quấy nhiễu nhiều. Nói không quay, chẳng qua là để tự dỗ chính mình thôi. Thích Trình Diễn “Vậy nghỉ ngơi một thời gian đi, rồi chọn một kịch bản tốt.” Lời này nói là nói cho Quan Tri Ý nghe, không bằng nói là nói cho Lưu Vân nghe. Lưu Vân là một người tinh ý, lập tức liền hiểu, vội vàng gật đầu “Đúng đúng, tôi cũng tính như vậy.” Nghỉ ngơi không đóng phim một thời gian cũng không thành vấn đề, không phải không quay nữa là được rồi! Cô gái này bây giờ đúng như kiểu là sinh mệnh của mình mà! Quan Tri Ý “Đã biết, vậy anh về đi, em đi thật đây.” Thích Trình Diễn lui về sau một bước, ý bảo lái xe đi. “Đi thôi.” Lưu Vân nói. Mao Mao khởi động xe. Xe đi xa, bóng người đằng sau cũng dần dần biến mất. Rốt cuộc thì Quan Tri Ý không nhìn anh nữa, lúc này mới phiền muộn mà ngồi yên lại. Lưu Vân đã sớm được báo tin sau khi bọn họ ở bên nhau không lâu rồi, lúc này thấy Quan Tri Ý không phấn chấn, trấn an nói “Nhanh thôi, một tháng kia không phải vèo một cái là qua sao.” “Chị không cần an ủi em đâu, em cũng không phải trẻ con.” Lưu Vân cười một chút “Yêu đương vào là lại thành trẻ con thôi, một thời gian không gặp liền muốn sống muốn chết, huống chi các em phải tách ra lâu như vậy.” Quan Tri Ý nhìn về phía ngoài cửa sổ, lẩm bẩm nói “…… Coi như ở đất khách không tốt lắm đi.” ** Trở lại phim trường xong, lại bắt đầu quay phim tiếp. Lúc đóng phim Quan Tri Ý có yêu cầu rất cao đối với chính mình, chuyên tâm ở trong nhân vật mà mình đảm nhận. Chỉ là vài lúc quay xong rồi từ trên đường về khách sạn, sẽ rất đột nhiên, mất hồn mà nhớ anh…… Nghĩ xem anh đang làm gì, nghĩ xem có phải công việc của anh cũng rất bận rộn hay không, nghĩ xem có phải, suy nghĩ của anh cũng giống cô hay không. Trước kia đóng phim cũng sẽ diễn vài cảnh có cảm xúc như thế này, lúc đó nhìn bề ngoài thì cô diễn rất khá, nhưng thật ra trong thâm tâm cũng không hiểu lắm cảm giác nhớ nhung này. Hiện tại ở bên Thích Trình Diễn, cuối cùng thì cô đã có thể hiểu. Thì ra, nhớ là một chuyện, vừa ngọt ngào lại vừa khổ sở. Rốt cuộc thì, một tháng thong thả trôi qua. Đóng máy xong, Quan Tri Ý về trong tâm trạng thấp thỏm. Bởi vì lần đóng máy này không thả ra tiếng gió gì, cho nên cả ba và anh cô cũng không biết cô về. Quan Tri Ý xuống máy bay rồi ngồi trên xe bảo mẫu của công ty, Thích Trình Diễn gửi tin nhắn tới cho cô 【 Hôm nay công ty có chút việc nên sẽ về trễ một chút, đến lúc đó anh sẽ tới nhà em tìm em 】 Quan Tri Ý nhìn tin nhắn của anh, suy nghĩ một lát, trả lời 【 Em không muốn về nhà 】 Thích Trình Diễn 【 Làm sao vậy? 】 Quan Tri Ý 【 Vừa về nhà liền phải ở dưới mí mắt bọn họ, em muốn gặp anh đầu tiên….. 】 Không biết Thích Trình Diễn nhìn thấy tin nhắn này thì sẽ nghĩ như thế nào, dù sao chính Quan Tri Ý gửi xong cũng có một cảm giác thật buồn nôn. Nhưng buồn nôn thì buồn nôn, trong lòng cô cũng nghĩ như vậy thật. Một tháng tích luỹ này, cô thật sự muốn gặp anh, hơn nữa chỉ muốn đơn độc ở cùng anh. Lúc Thích Trình Diễn nhận được tin nhắn của Quan Tri Ý thì anh đang trên đường tới phòng họp, nhìn thấy cô nói muốn gặp anh đầu tiên, ngay lập tức ngực mềm nhũn đến kỳ cục. Anh vừa đi vừa chuẩn bị trả lời tin nhắn, nhưng chữ còn chưa nhắn xong, khung tin nhắn của cô lại nhảy ra một tin nhắn mới. 【 Ca ca, em nhớ anh 】 Bước chân Thích Trình Diễn cứng lại, ngây ngẩn cả người. “Thích tổng?” Trợ lý bên cạnh cầm một đống tư liệu thấy anh dừng lại, nghi hoặc mà nhìn anh. Thích Trình Diễn nhìn mấy chữ kia, chờ một hồi lâu mới nói “Cậu đi trước đi.” Trợ lý không rõ lý do, nhưng vẫn nghe lời mà tới phòng họp trước. Thích Trình Diễn đứng ở hành lang, trực tiếp gọi điện thoại qua. Quan Tri Ý nhìn thấy người gọi thì quẫn muốn chết, gửi mấy lời buồn nôn thì thôi, nhưng nói ra thì rất ngại. Cô đỏ mặt nghe máy “Làm gì đó……” “Bảo Lưu Vân đưa em đến Tinh Hoà Loan đi.” Thích Trình Diễn trực tiếp nói. Tinh Hoà Loan là một trong số bất động sản của anh, lần trước cô bị thương ở chân nên đã từng nghỉ ngơi ở đó, cho nên cô cũng biết nó. Bảo cô đi qua, đó chính là thỏa mãn ý muốn gặp mặt riêng của hai người. Khoé miệng Quan Tri Ý khẽ nhếch “Vâng…… Được ạ.” “Tiểu Ngũ, anh sẽ cố gắng về sớm một chút.” “Vâng.” “Chờ anh.” ** Thích Trình Diễn người này vốn trầm ổn, từ nhỏ đến lớn làm gì cũng sẽ tự mình làm, cho nên tới tuổi này rồi, cảm xúc vội vàng liền càng không thể dễ xuất hiện ở trên người anh. Nhưng hôm nay lại vội vàng hiếm thấy, thậm chí, lúc mở họp đều thất thần. Các giám đốc đều là người tinh tường, cấp trên có gì khác thường đương nhiên bọn họ có thể phát hiện ra rất nhanh, nhưng trong lòng bọn họ sẽ không đem chuyện Thích Trình Diễn thất thần liên hệ với chuyện tình yêu. Ở trong mắt bọn họ, lấy tác phong của người đàn ông này, không phải là người dễ bị chuyện “nam nữ tư tình” dắt mũi. Cho nên bọn họ chỉ cảm thấy, có phải công ty xảy ra vấn đề gì rồi không, hoặc là hạng mục của một trong số bọn họ không được vừa lòng…… Sau khi họp xong, mọi người đều lo lắng đề phòng, sợ giây tiếp theo chính mình sẽ bị ông chủ trầm mặc mắng một hồi. Nhưng mà ngoài ý muốn chính là, từ đầu đến cuối cuộc họp, Thích Trình Diễn chưa nói một câu nói nặng nào. Hơn nữa sau khi kết thúc buổi họp, rất nhanh anh liền đứng dậy rời đi. Một đám giám đốc thở dài nhẹ nhõm một hơi. “Sao hôm nay Thích tổng lại không nói lời nào?” “Hù chết tôi rồi, tôi nhìn cậu ấy không nói câu nào, mà tưởng là yên lặng trước bão táp chứ.” “Tôi cũng thế, tôi tưởng rằng chúng ta sẽ bị mắng cơ.” “Không phải…… Chuyện gì cũng không xảy ra, Thích tổng làm sao vậy?” “Không biết, đi nhanh như vậy, hẳn là có việc gấp.” “Ha ha ha chắc là đi gặp bạn gái đó.” “Nói bừa, làm việc lâu như vậy đã thấy bên người cậu ấy có phụ nữ bao giờ đâu.” “Tôi biết mà, nói đùa thôi ——” …… Thích Trình Diễn từ công ty ra xong trực tiếp lái xe tới Tinh Hoà Loan, nơi này anh thường tới ở, rốt cuộc lúc Quan Tri Ý không ở Ngự Cùng, anh ở bên kia trừ đối mặt với lời lải nhải của ông nội, cũng không có cái gì khác. Xe rất nhanh đã vào gara, anh liền trực tiếp lên nhà. Tính thời gian, chắc hẳn cô đã đợi ở đây hai tiếng rồi, không biết một mình cô ở bên này có chán hay không. Lúc nghĩ như vậy, Thích Trình Diễn cũng đã đi tới phòng khách, chỉ là chưa thấy bóng dáng cô đâu. “Tiểu Ngũ.” Không ai trả lời. Thích Trình Diễn nghĩ có thể là cô xuống máy bay nên hơi mệt, đã tới phòng ngủ, vì thế anh xoay người liền muốn lên lầu. “Ca ca anh đã về rồi.” Thích Trình Diễn dừng chân, quay đầu lại, thế nhưng thấy Quan Tri Ý đang mặc tạp dề, tay cầm một cái muỗng, từ phòng bếp ra. “Sao em……” “Em hầm canh, thơm lắm, anh mau tới xem thử xem.” Thích Trình Diễn sửng sốt “Dì giúp việc đâu?” Quan Tri Ý nói “Em bảo mấy dì về nhà rồi, hôm nay em nấu cơm.” Vì ban nãy cửa bếp đóng bây giờ cô mới mở cửa ra, cho nên lúc này Thích Trình Diễn mới ngửi thấy một mùi hương nồng đậm. Anh đi đến trước mặt Quan Tri Ý, vuốt mấy sợi tóc đang rũ xuống cho cô “Mới xuống máy bay sao không nghỉ ngơi, nấu cơm làm gì.” “Em không thấy mệt, mà cũng nhàn rỗi không có gì làm, liền nghĩ muốn nấu cơm chờ anh về ăn.” Quan Tri Ý hứng thú mà kéo anh vào trong, “Đã lâu em không nấu, nhưng mà tay nghề vẫn rất tốt nha, anh mau tới nếm thử xem.” Vào phòng bếp xong, Quan Tri Ý múc một muỗng nhỏ ra, đưa qua. Thích Trình Diễn nhìn cô, cong lưng uống một ngụm. “Ngon không ạ?” “Ừm.” Quan Tri Ý nói “Bây giờ em mới nhớ, hình như anh chưa ăn đồ ăn em làm bao giờ.” “Đúng vậy, ai ngờ sau khi lớn lên em lại tự đi học nấu ăn chứ.” Quan Tri Ý cười đắc ý “Nếu anh thấy ngon, về sau rảnh là em nấu cho anh.” Thích Trình Diễn cong lưng vuốt ở mũi cô một cái “Muốn để anh em mắng chết anh sao?” “Dạ?” “Tay em cũng không phải để cứ rảnh ra là nấu cơm.” Quan Tri Ý chớp mắt “Cái đó ——” Thích Trình Diễn kéo cánh tay của cô đặt ở bên hông mình “Nếu về sau tay em có rảnh, không bằng dùng để ôm anh một cái.” Editor melbournjeBeta-er ChangVề đến nhà xong, Quan Tri Ý cởi áo khoác, ngồi trêи sô pha phát Trình Diễn về làm cô vừa mừng vừa sợ, kinh hỉ rất nhiều, hồi ức khi còn nhỏ cũng theo người xuất hiện quay lại ở trong kia Thích Trình Diễn ở cạnh nhà bọn họ, quan hệ hai nhà cực tốt. Hơn nữa anh ấy và anh cô là Quan Nguyên Bạch đã là bạn học từ cấp một, lớn lên cùng bởi vì như vậy, Quan Tri Ý và Thích Trình Diễn cũng rất còn nhỏ cô thích đi theo sau hai người, mỗi lần bị Quan Nguyên Bạch giáo huấn, cô còn chạy đến trốn sau lưng Thích Trình vì kém 6 tuổi, khi cô đi học thì liền tách ra khỏi bọn họ. Khi cô vừa mới học tiểu học thì bọn họ đã vào cấp hai, khi cô học cấp 3 thì bọn họ đã lên đại học. Tuy rằng không cùng trường học, nhưng Thích Trình Diễn vẫn thường xuyên đáp lời Quan Nguyên Bạch, tới trường học đón thích nhất là được anh tới đón về nhà, bởi vì Quan Nguyên Bạch không cho cô ăn đồ ăn vặt bên ngoài, nhưng nếu cô quấn lấy Thích Trình Diễn đòi, anh sẽ mềm lòng mua cho Tri Ý nhớ tới chính mình khi còn nhỏ liền có chút buồn Đong ——Đúng lúc này, chuông cửa đột nhiên vang lên. Quan Tri Ý hồi thần, đứng dậy đi mở này người duy nhất có thể ấn chuông cửa nhà cô chỉ có thể là người ở nhà đối diện, quả nhiên, sau khi mở cửa, bạn tốt Tống Kiều Phỉ của cô xuất hiện ở phía sau cửa.“Cộp cộp cộp ——” Tống Kiều Phỉ đem trong tay khay đi vào, “Tới đây! Nếm một cái đi!”Quan Tri Ý nhìn thoáng qua “Cậu làm à.”“Đúng vậy, làm bánh quy lâu rồi, cho cậu một phần.”Bánh quy mới ra lò có hương vị nồng đậm, Quan Tri Ý ngửi ngửi, ép tầm mắt chính mình từ trêи khay di chuyển, sau đó kiên quyết nói “Gần đây hình như tớ béo lên rồi, phải giảm béo.”Tống Kiều Phỉ xem thường trợn mắt nói, “Giảm béo, giảm cái rắm gì chứ, ai cũng có cuộc sống riêng, dù gầy hay đẹp, thì những nhân vật trong phim cũng không phải của cậu. “Tống Kiều Phỉ lúc trước cũng ra mắt chung nhóm với Quan Tri Ý, sau này hai người cùng nhau đi theo con đường diễn viên. Từ khi đó đến bây giờ, Tống Kiều Phỉ cùng Quan Tri Ý đều giống nhau, vào nghề đã nhiều năm nhưng vẫn ở tuyến bảy tám, kiếp diễn đáng lo Tri Ý “Có ý gì.”“Ầy, ý chính là tớ cũng giảm đến dáng người siêu mẫu, nhưng có ích lợi gì đâu, nhân vật ở trong《 Phong Đầu 》 cũng không nhận được.”Quan Tri Ý sửng sốt “Lần trước không phải cậu nói bộ phim này đã nắm chắc sao……”“Tớ vả mặt rồi, dù sao đảo mắt đã bị con gái của bạn học của Triệu tổng ở công ty lấy đi mất, dù thế nào, có bối cảnh chính là có quyền.” Tống Kiều Phỉ cầm bánh quy ném vào trong miệng, “Cậu nói xem chúng ta đã lăn lộn lâu như vậy vẫn là diễn viên tuyến thứ mười tám, không sờ tới được một kịch bản tốt, có phải nên suy nghĩ đến việc đổi nghề hay không.”Quan Tri Ý nghẹn một cái, đem nửa miếng bánh quy còn lại để xuống “Đừng nói như vậy.”“Sự thật mà.”Quan Tri Ý lại cắn miếng bánh quy, hàm hồ nói “Thích thì phải tiếp tục chứ.”“Nhưng cũng không kiếm được tiền.” Tống Kiều Phỉ phiền muộn nói, “Chậc…… Chẳng lẽ cậu thật sự muốn bò lên giường của tổng tài, thông đồng với ông chủ gì đó?”Quan Tri Ý phụt một cái “Đồng chí Tiểu Tống, không được có những suy nghĩ xấu xa. Nhưng nếu thật sự có…… Các vị tổng tài cũng không tìm đến cậu đâu.”Tống Kiều Phỉ cười “Quan Tri Ý!”“Nói giỡn nói giỡn, còn cái gì nữa nhỉ, à cho tớ thêm bánh quy đi, ăn khá ngon.”Nói thật, Tống Kiều Phỉ nói cũng có lý. Diễn xuất là mơ ước không tồi, nhưng cũng phải sinh hoạt để sống. Lúc trước cô nói lời thề son sắt rằng không dựa vào sự nuôi dưỡng từ trong nhà mà dựa vào chính mình không phải nói giỡn, nhưng muốn nuôi sống chính mình thì phải kiếm lại lần trước cô đóng máy đã được nửa năm, một kịch bản cũng chưa nhận được…… Còn bao nhiêu là tiền thuê nhà, đi ra ngoài cũng cần tiền, túi tiền của cô thì cũng không còn bao khi đóng cửa lại, Quan Tri Ý ngồi trở lại sô pha, một bên sầu lo một bên ăn bánh quy. Nhưng mới ăn một miếng, người đại diện Lưu Vân liền gọi tới. Quan Tri Ý nhìn người gọi liền hoảng sợ, lập tức đem bánh quy còn dư đẩy ra.“Alo, alo?” Cô vội vàng nhận điện thoại“Đang làm gì đó.”“Không làm gì, mới vừa cơm nước xong thôi.”“Ăn cơm?” Lưu Vân đối với cân nặng của nghệ sĩ khống chế rất nghiêm khắc, cô ấy lập tức hỏi, “Buổi tối ăn cái gì.”Quan Tri Ý nhìn mắt bánh quy, “Rau luộc ạ.”“Tốt rồi.”“Đương nhiên tốt rồi. Chị Vân, chị gọi điện thoại có chuyện gì sao? Có gì muốn tìm em sao?”“Là như thế này, gần đây có một chương trình mời người tham gia, các nghệ sĩ khác đều đã định ra, hiện tại bọn họ muốn tìm một nữ nghệ sĩ không đắt hàng lắm. Vốn là, bọn họ muốn tìm một người mới, nhưng chị đẩy em ra. Em thắng ở điểm có chút danh tiếng với giá cả tiện nghi, cho nên vị trí đó xem như đã cướp về.”Giá cả tiện nghi……Thật là đánh trúng hồng tâm!Chỉ là Quan Tri Ý đối với chuyện tham gia show không có hứng thú lắm “Vậy, tên chương trình là gì ạ.”“《 Mỡ Ơi, Biến Đi 》, quay khoảng một tháng, quay về sinh hoạt ăn uống cùng tập luyện của mỗi nghệ sĩ tham gia chương trình, nói thẳng ra thì, chính là một chương trình về giảm béo và tập thể thao.”“A…… Em không béo đến nỗi phải đi tham gia chương trình giảm cân chứ.”“Em cho rằng thật sự là đi giảm béo? Giảm béo chỉ là một phần, quan trọng là người xem thích xem sinh hoạt hằng ngày của các minh tinh.” Lưu Vân nói, “Chị biết em không thích tham gia mấy show này, nhưng mà Tri Ý, không phải chị nói, em không ra ánh sáng thì sẽ không có fan, sẽ không có người tới tìm mời em đóng phim. Hơn nữa chị cho em đi cũng vì muốn tốt cho em, nếu em không muốn, sau đó vẫn có một đống người đang chờ đấy.”Quan Tri Ý biết những lời chị ấy nói đều là thật, cũng đúng, hiện giờ hầu như các nghệ sĩ mà chỉ dựa vào đóng phim thì không đủ để bảo đảm độ nổi tiếng của mình với công chúng. Hơn nữa…… Đúng thật là đã lâu cô không đóng phim, nhận một chương trình cũng được.“Thế nào, không muốn đi?”“Được! Em muốn đi!” Cuối cùng Quan Tri Ý lại hỏi, “Bên kia có kịch bản thích hợp cho em không ạ.”“Kịch bản…… Gần đây thật ra có《 Triều Dã 》 đang tuyển diễn viên nữ.”“《 Triều Dã 》? Có phải《 Triều Dã 》mà em biết đến không…… của Tưởng Hiểu Thần?”“Em xem qua rồi sao?”“Đương nhiên xem qua rồi ạ, hồi em học đại học quyển truyện này khá hot, em đặc biệt thích.” Quan Tri Ý kϊƈɦ động, “Chị Vân, có thể thử vai không? Khi nào có thể đi thử vai ạ! Nhân vật gì cũng được ạ!”Điều kiện riêng của Quan Tri Ý thật ra không tồi, nhưng mấy bộ phim lúc trước cô quay chả có bọt nước gì, người mới ở công ty thì lại xuất hiện tầng tầng lớp lớp. Cho nên cho tới nay, cô ở vị trí nửa vời, công ty cũng không có ý nâng đỡ cô.“1 IP này công ty chúng ta đã mua lâu, gần đây mới bắt đầu tuyển diễn viên và lên kế hoạch quay. Đúng rồi, Diệc Đồng cũng đang để ý đến bộ phim này.”Quan Tri Ý “Như vậy……”Trịnh Diệc Đồng là một diễn viên tương đối hot chung công ty bọn họ, tuy rằng không phải top đầu, nhưng cũng chiếm tuyến hai. Chỉ là tính nết cô ta không tốt lắm, mắt cao hơn đỉnh đầu, không thích nói chuyện hay dính dáng gì tới những người không hot như bọn Vân nghĩ nghĩ “Thật ra có mấy cái tên có thể sẽ để cho người trong công ty chúng ta. Như thế này đi…… Tối mai Triệu tổng có dùng bữa với mấy nhà đầu tư, em đi cùng chị đi.”“Tiệc ạ, không phải thử vai sao.”“Em đi lộ mặt để lưu lại ấn tượng, khi thử vai còn nắm chắc, hiểu không?”Quan Tri Ý không quá thích tiệc tùng, cho tới nay vẫn là như vậy.“Tri Ý? Tri Ý?”“À…… Em đây.”“Tối mai chị tới đón em, nhớ chuẩn bị một chút nhé.”“Chị Vân, cái kia……”“Muốn nhân vật thì đi cùng chị, lúc này em đừng lấy nhiều cớ không đi như vậy. Ăn một bữa cơm mà thôi, không đem em rút gân lột da ra đâu, em định nghĩ cái gì?!”Quan Tri Ý bị đoán trúng tâm tư, có chút xấu hổ “…… Em đã biết.”“Vậy được, cúp máy đây, ngày mai đúng giờ chờ chị.”“Vâng.”Cú điện thoại với Lưu Vân xong, trong nháy mắt Quan Tri Ý như có chút phiền muộn, cô thật sự có thể nói, cô không thể thích ứng được các loại tiệc tùng. Nhưng phiền muộn qua đi lại là một trận vui sướиɠ, nói như thế nào thì cũng là 《 Triều Dã 》 đó! Không chỉ là bộ tiểu thuyết cô rất thích, lại là một IP lớn, cơ hội này của Lưu Vân cũng không cần nói là hiếm có thế sao, cũng chỉ là ăn một bữa cơm mà thôi. Cô lộ mặt ra có thể gia tăng xác suất nhận được vai, cũng không mệt lắm.**Buổi tối ngày hôm sau, trước tiên Quan Tri Ý dành một tiếng trang điểm cho chính mình. Sau khi tới giờ hẹn, Quan Tri Ý trực tiếp xuống bãi đỗ xe, ngồi trêи xe người đại diện Lưu xe mất 40 phút, dừng lại ở trước một khách Quan Tri Ý vừa ra bên ngoài và nhìn thấy, liền sửng sốt một sạn 5 sao Nam rất biết khách sạn này, không chỉ vì nó là một khách sạn nổi danh ở đế đô, một nguyên nhân lớn hơn nữa là, khách sạn này là khách sạn dưới trướng Quan thị, từ trước đến nay đều do Quan Nguyên Bạch quản Tri Ý “……”Này thật đúng là quá khéo.“Ngẩn người làm gì, xuống xe đi.” Lưu Vân nói.“Vâng.“Quan Tri Ý căng thẳng, an ủi chính mình khẳng định sẽ không khéo như vậy, anh cô trăm công nghìn việc, làm sao có thể tùy tiện gặp ở đây khi xuống xe, có người đỗ xe ở bãi đậu xe, Quan Tri Ý đi theo Lưu Vân vào trong.“Hôm nay những người tới đều là nhà đầu tư, em không được nói bậy, biểu hiện tốt một chút.”“Đương nhiên.” Quan Tri Ý nghĩ, nếu có thể ăn cơm không nói lời nào thì càng tốt.“Chị biết em cũng không tính là lâu, Tri Ý, em là người thường, không người nhà không bối cảnh, có cơ hội thì càng phải tích cực mà nắm chắc.”Quan Tri Ý gật đầu như đảo tỏi “Chị nói rất đúng!”“Ừm, vào đi thôi.“Bữa tiệc ở khách sạn này được đặt ở ghế lô, lúc Quan Tri Ý đến thì bên bàn ăn đã có rất nhiều người. Một bàn lớn, cô có thể nhận ra bốn người ở người là Triệu tổng Triệu Chí Huy ở công ty bọn họ, còn lại ba người chính là diễn viên ở công ty bọn họ, một nam hai nữ, Trịnh Diệc Đồng cũng ở trong đó.“Chúng tôi tới chậm, xin lỗi xin lỗi.” Tốc độ mặt Lưu Vân biến sắc cực nhanh, vừa vào cửa liền thay đổi thành bộ mặt xã giao đúng Tri Ý ngoan ngoãn đi theo bên cạnh chị ấy, gật đầu với những người đang ngồi.“Lưu Vân tới rồi sao, đúng thật là cô tới chậm, phải phạt rượu.”“Đương nhiên rồi Hoàng tổng! Đợi lát nữa chắc chắn tôi sẽ uống nhiều hơn một ly.” Lưu Vân đẩy Quan Tri Ý lên phía trước, “Tôi giới thiệu với mọi người một chút, đây là nghệ sĩ dưới trướng của tôi, Quan Tri Ý.”Quan Tri Ý chào hỏi “Chào mọi người.”“Ngồi đi ngồi đi.” Cô bị Hoàng tổng nói thật nhiệt tình, đứng dậy liền kéo người ngồi bên cạnh mình ra, ông ta vui đùa nói, “Đừng khách sáo, dù sao hôm nay là Triệu tổng của mọi người mời khách.”Triệu Chí Huy nói “Hoàng tổng, ý của ông là hôm nay muốn ăn tới nỗi tôi suy sụp luôn sao.”“Nói giỡn thôi, Triệu tổng còn không chịu được sao?”Mọi người cười một trí ở đây chỉ còn ba chỗ, một chỗ là người ở đối diện còn chưa đến, còn một chỗ là Lưu Vân ngồi, Quan Tri Ý chỉ có thể ngồi chỗ cạnh Hoàng mà sau khi cô có chút kỳ quái mà liếc mắt nhìn chỗ ngồi đối diện một cái, vị trí kia ở bên cạnh Triệu tổng, là chỗ ngồi chính ở trong ghế vị như thế nào mà còn chưa đến?Trong lòng cô nghĩ như vậy, Lưu Vân đã hỏi trước, “Triệu tổng, là người chưa tới sao.”Triệu Chí Huy nói “Chờ một chút, hẳn là sắp tới rồi.”Lưu Vân gật gật đầu, ngồi xuống nhỏ giọng nói với Quan Tri Ý “Xem ra tối nay có nhân vật quan trọng đến.”CHÚ THÍCH1, IP IP là một cốt truyện hay ý tưởng đã hoàn thiện có thể chuyển thể thành phim, phim truyền hình, game online, âm nhạc hay các nội dung thương mại liên quan đến sản phẩm Tác giả Lục Manh Tinh Số chương 74 chương + 3 NT Thể loại Lại là Showbiz, HE, Hào Môn, Sủng, Ngọt,… Editor melbournje Beta-er Chang Nguồn convert Wikidich VĂN ÁN Nữ diễn viên làm thế nào cũng chưa nổi lắm Quan Tri Ý rốt cuộc cũng đã biết nghe lời người nhà nói, ngoan ngoãn đi xem mắt. Sau khi một nhóm fans duy nhất biết, họ sôi nổi tỏ vẻ bi thương. “Idol của tôi thật là thảm quá đi, kiếm tiền không được rồi chỉ có thể đi yêu đương thôi.” “Lập một quỹ ủng hộ đi! Con gái! Mẹ sẽ nuôi con!” ———— Sau đó, vì để bác bỏ tin đồn trên mạng, Quan Tri Ý phátsóng trực tiếp để gặp mặt với bọn họ. “Tớ không nghèo, mỗi ngày đều sinh hoạt rất khá, mọi người đừng lo lắng nhé……” Fans kêu rên khóc rống Con gái chúng ta thật sự quá hiểu chuyện! Đã thảm như vậy rồi cũng không chịu để lại một chút năng lượng tiêu cực!! Quan Tri Ý “……” Cuộc sống nghèo khổ kéo dài không lâu, mãi cho đến một ngày —— phóng viên chụp được ảnh vào một buổi tối sau một đêm diễn Quan Tri Ý xong việc rồi lên một chiếc siêu xe phiên bản giới hạn toàn cầu, chạy một đường bão táp, đi vào khu biệt thự sang trọng nhất đế đô, vào nhà của nhà tài phiệt Thích Trình Diễn. Cư dân mạng “Người chăm chỉ nhưng nghèo khổ đâu rồi?” Cư dân mạng “Diễn không tốt liền vào hào môn, mặt đâu rồi.” Trên mạng chửi rủa đầy trời, ngày hôm sau Quan Tri Ý yên lặng đăng Weibo “Chuyện đó, nhà mà tôi đi vào ở là nhà của anh trai ruột của tôi, còn nhà của anh Thích, vẫn luôn ở bên cạnh……” Vài phút sau, Thích Trình Diễn cũng bình luận Vậy khi nào thì em mới nguyện ý vào nhà anh? Cư dân mạng “???” Link đọc Tác giả Lục Manh TinhSố chương 74 chương + 3 NTThể loại Lại là Showbiz, HE, Hào Môn, Sủng, Ngọt,…Editor melbournjeBeta-er ChangNguồn convert Wikidich Nguồn font chữ Font Việt Hóa LNTH, Nguồn ảnh Google VĂN ÁN Nữ diễn viên làm thế nào cũng chưa nổi lắm Quan Tri Ý rốt cuộc cũng đã biết nghe lời người nhà nói, ngoan ngoãn đi xem mắt. Sau khi một nhóm fans duy nhất biết, họ sôi nổi tỏ vẻ bi thương. “Idol của tôi thật là thảm quá đi, kiếm tiền không được rồi chỉ có thể đi yêu đương thôi.” “Lập một quỹ ủng hộ đi! Con gái! Mẹ sẽ nuôi con!” ———— Sau đó, vì để bác bỏ tin đồn trên mạng, Quan Tri Ý phát sóng trực tiếp để gặp mặt với bọn họ. “Tớ không nghèo, mỗi ngày đều sinh hoạt rất khá, mọi người đừng lo lắng nhé……” Fans kêu rên khóc rống Con gái chúng ta thật sự quá hiểu chuyện! Đã thảm như vậy rồi cũng không chịu để lại một chút năng lượng tiêu cực!! Quan Tri Ý “……” Cuộc sống nghèo khổ kéo dài không lâu, mãi cho đến một ngày —— phóng viên chụp được ảnh vào một buổi tối sau một đêm diễn Quan Tri Ý xong việc rồi lên một chiếc siêu xe phiên bản giới hạn toàn cầu, chạy một đường bão táp, đi vào khu biệt thự sang trọng nhất đế đô, vào nhà của nhà tài phiệt Thích Trình Diễn. Cư dân mạng “Người chăm chỉ nhưng nghèo khổ đâu rồi?” Cư dân mạng “Diễn không tốt liền vào hào môn, mặt đâu rồi.” Trên mạng chửi rủa đầy trời, ngày hôm sau Quan Tri Ý yên lặng đăng Weibo “Chuyện đó, nhà mà tôi đi vào ở là nhà của anh trai ruột của tôi, còn nhà của anh Thích, vẫn luôn ở bên cạnh……” Vài phút sau, Thích Trình Diễn cũng bình luận Vậy khi nào thì em mới nguyện ý vào nhà anh? Cư dân mạng “???” ❥ Editor Mong mng ủng hộ = Sorry vì pha vả mặt cực mạnh khi truyện trước tôi mới nói sẽ k tìm truyện showbiz edit nữa ;; Truyện được đăng tải duy nhất trên WordPress và Wattpad melbournje và Wattpad của mình Melbournje. Truyện mình edit khi chưa có sự cho phép của tác giả nên mong các bạn không re-up dưới mọi hình thức. DANH SÁCH CHƯƠNG 1 – 2 – 3 – 4 – 5 – 6 – 7 – 8 – 9 – 10 – 11 – 12 – 13 – 14 – 15 – 16 – 17 – 18 – 19 – 20 – 21 – 22 – 23 – 24 – 25 – 26 – 28 – 29 – 30 – 31 – 32 – 33 – 34 – 35 – 36 – 37 – 38 – 39 – 40 – 41– 42 – 43 – 44 – 45 – 46 – 47 – 48 – 49 – 50 – 51 – 52 – 53 – 54 – 55 – 56 – 57 – 58 – 59 – 60 – 61 – 62 – 63 – 64 – 65 – 66 – 67 – 68 – 69 – 70 – 71 – 72 – 73 – 74 Nhìn z hoy chứ có gạch chân hay không vẫn bấm vô đọc được nka

tôi rất có tiền nha